Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…

Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…

Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Saturday, February 18, 2012

Diệt chim sẻ

Ngày xửa ngày xưa, có một ông vua ở một nước lạ, bỗng ngủ mê thấy có giống chim sẻ ăn quá nhiều thóc lúa ngoài đồng làm con dân chết đói, thế là hạ lệnh diệt hết giống chim có hại đó.

Khắp đất nước, người người diệt chim sẻ, nhà nhà diệt chim sẻ. Người ta bu xung quanh những cái cây, cứ hễ chim sẻ sà xuống đậu là rung cây lên ầm ầm, chim sẻ không có chỗ đậu, bay mãi, bay mãi… cứ hễ đậu xuống là có người rình chực vồ hoặc bắn chết… bay mãi mỏi cánh, rơi bộp xuống đất chết. Cả đất nước như một núi xác chim sẻ khổng lồ. Không nhà hàng nào tiêu thụ được hết đống chim sẻ đó. Tiết chim sẻ nếu cắt ra chắc hẳn phải chảy thành sông.

Được một thời gian, bỗng ông vua lại ngủ mê thấy Tiên ông hiện lên nhắc, là nếu diệt hết chim sẻ sẽ có dịch châu chấu, nhà vua choàng tỉnh, hạ lệnh tha cho loài chim sẻ, nhưng đã quá muộn. Giặc châu chấu đã xâm lược vào đất nước, làm mấy trăm vạn con dân chết đói vì mất mùa.

Đó là nói chuyện nước lạ. Chim sẻ tưởng là có hại, hóa ra nó là giống có ích nhiều hơn. Khổ cái, nhận ra được, thì đã muộn, chẳng còn con nào trên toàn đất nước nữa rồi.

Quay lại chuyện nước ta. Cái ô tô suy cho cùng cũng là cái giống có ích và có hại, mặt nào nhiều hơn vẫn còn phải bàn. Ngẫm ra, lúc mưa gió, lúc nắng nôi, có cái ô tô cũng sướng. Khổ cái, nó còn có hại, hại thật sự. Nó ăn xăng, thải ra toàn khí độc, làm khí quyển càng ngày càng ngột ngạt. Nó chiếm nhiều đất, người không có chỗ mà đi, trẻ con không còn chỗ mà chơi. Cái nào đắt tiền, bị vặt mất cái gương thì chủ của nó có mà móc ví ra vài ngàn đô để mua lại như chơi… đã thế, người ta cứ đua nhau mua về hàng đống những cái ô tô đắt tiền, làm cán cân xuất nhập khẩu đổ chéo vẹo về hướng nhập siêu… và chính nó là một trong những thủ phạm làm chảy máu ngoại tệ của đất nước. Khổ cái, không thể ra lệnh diệt ô tô như diệt chim sẻ!

Làm thế nào đây? A, rung cây, nhưng không phải để dọa khỉ, mà dọa chim sẻ - ô tô. Mưu cao như Khổng Minh.

Thế là người người, ngành ngành ra quân, cấm tất cả chỗ ô tô có thể đỗ được. Chú nào đỗ vớ đỗ vẩn, phệt cho một cú phạt vài trăm ngàn cộng giữ bằng lái xe mấy chục ngày, lái xe nháo nhác, thật không nỗi khổ nào bằng. Thật cái thân phận ô tô không khác gì thân phận con chim sẻ ở nước lạ. Nhân tiện, đã không cho ô tô đỗ, thì xe máy cũng không được đỗ. Phận xe máy tuy có đỡ hơn ô tô, nhưng không phải đỡ hơn về thân phận pháp lý, mà vì nó bé hơn, khó chết hơn. Được cái, nếu tận diệt ô tô xe máy thì ở nước ta chỉ có đường thông hè thoáng, dân gian thật sung sướng! Mỗi tội, ô tô xe máy không có chỗ đậu, chạy mãi, chạy mãi, không khí càng ô nhiễm, lái xe mỏi mệt, nhầm chân ga chân phanh, chồm lung tung cả, gẫy cột, chết người, đè xe máy…

Cũng hay thật, ở nước lạ, suy nghĩ lạ thì chết mấy đói trăm vạn dân. Ở nước ta, suy nghĩ chuẩn thì chết cùng lắm mấy ông đi ô tô, cho chết, ai bảo nhiều tiền, hợm của, rước ô tô về mà đi làm gì. Tôi ủng hộ!

No comments:

Post a Comment