tag:blogger.com,1999:blog-7345394214217748777.post444077861320353597..comments2023-06-19T11:24:58.077+07:00Comments on Người lang thang cuối cùng (Phúc Lai): “Cao bành trướng”Phúc Laihttp://www.blogger.com/profile/07415586013123716118noreply@blogger.comBlogger2125tag:blogger.com,1999:blog-7345394214217748777.post-41004749723881946152014-03-24T15:49:02.082+07:002014-03-24T15:49:02.082+07:00Comment của bác Tolian Hoang (Ufa, LB Nga):
ơ kh...Comment của bác Tolian Hoang (Ufa, LB Nga):<br /><br /> ơ không đâu lại nghe chuyên 1979. nhanh thật vèo cái mà đã nhiều năm trôi qua, cứ ngỡ như mới ngày nào thôi. lúc đó năm cuối của đời sv ít quan tâm đến chính trị, đùng cái ban giám hiệu thông báo tất cả các khoa cuối bỏ các môn phụ khóa để chuẩn bị tập quân dự bị. cả trường ngáo ngác không hiểu đâu vào đâu nữa vừa giải phóng đất nước chua được bao lâu nay lại chiến tranh nữa rồi à, rồi thì bắt đầu gấp lắm rồi, số môn cắt nhiều, số buổi tập qs tăng, số giờ học chính trị tăng nhanh, đại khái ng ta nói (giảng) do khme tàn sát người vn ở biên giới phía tây nam gì đó, rồi thì tq chuẩn bị dạy cho vn bài học gì đó, lúc đó chúng tôi toàn 17-19 có để ý gì những cái đó đâu. rồi thì chúng tôi được tốt nghiếp sớm nửa năm, một số vào cơ quan dân sự theo quyết định của trường, số còn lại bị xung lính trong đó có tôi,nhưng tôi may mắn là sv suất sắc có nhiều thành tích trong các cuộc thì ngoại ngữ nên được về bộ tổng tham mưu, rồi đó một năm về ban quân sự đối ngoai bqp.làm việc cùng cố vấn qs lx, dù ko qua truòng lớp chính quy về qs nhưng quả thực lúc đó thiếu nhiều chuyên viên hay sao ý mà người ta nhét mình vào chỗ đó(sau mới biết tướng Cozak) xét hồ sơ trực tiếp. cuối 78 khoảng tháng 10 bắt đầu tháp tùng cố vấn lên Ls,Cb, mồm thằng cố vấn(đại tá-hiệu trưởng sq qs ô tô xe máy Tam bốp hay Ryazan,ko nhớ rõ ), cứ leo lẻo chắc gì tq nó đánh chúng mày, khi có mặt bọn tao. hình như cả bên bô tổng cũng không ai ngĩ nó sẽ chiến hay sao mà thờ ơ kinh, trong khi đó buổi tối mình ngồi uống nước chè ngoài quán(thói quen sv) dân bàn tán là chiến tranh đến nơi rồi, họ sang bên kia biên giới họ nghe thấy bên đó cho dân sơ tán xa biên giới rồi. thôi thế là đùng phát 17-2-79 tàu nó ụp phát(giống Gruzia) quân ta bị động chỉ có lính biên phòng trống chọi thì làm sao chống được chứ. lúc đó quân ta mới bắt đầu cơ cấu tác chiến phòng thủ nhưng hơi muộn vì sau một ngày chúng chiếm hết các yếu điểm của ta. sau hai ngày lúc đó thấy các cố vấn qs lx cao cấp bay sang vn ngày một đông, rồi vũ khí khí tài tấp nập cập cảng Hp, Đnẵng...(giá mà đưa sớm không bị thiệt hại nhiều như vậy). sau một thời gian chiếm đóng tàu rút quân, nhưng trên các chốt vẫn còn(lúc đó khi tàu tuyên bố lui quân, tưởng hết chiến tranh, ai ngờ cuộc chiến kéo dài gần mười năm, và kéo theo thế hệ sv trẻ chúng tôi cũng từng đó thời gian). sau một vài năm gì đó có nghe vụ cbt nhưng thực hư không ai biết chính xác, cũng có hỏi dân Ls dân Cb và tuyên quang nhưng câu trả lời là có nghe nhưng chưa có ai thực hư 100% vì theo mọi người dân ở Ls thì thì quân tàu rút là người dâm kéo nhau trở lại ngay mà. họ cho là tàu nó bày mưu thôi gây chia rẽ trường quốc tế là người vn lấy xương tử sĩ làm cao... kỷ vật của mình khi đưa 42 sq tốt nghiệp lên quân đoàn 5 ls là chiếc kèn mà chiến sĩ thu được của sq tàu, một chiếc kèn thô sơ màu xanh bộ đội bằng nhựa như đồ chơi trẻ con, dùng để làm hiệu lệnh thúc lính..... khi nào về vn mmình chụp ảnh lên.Phúc Laihttps://www.blogger.com/profile/07415586013123716118noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7345394214217748777.post-20488988960639753902014-03-23T16:24:24.579+07:002014-03-23T16:24:24.579+07:001. Mình vừa mới alô lại cho "ông anh Trùng Kh...1. Mình vừa mới alô lại cho "ông anh Trùng Khánh" đề cập trong bài, sau 17 ngày viết bài CAO BÀNH TRƯỚNG. <br /><br />Ngày 19 tháng Hai năm 1979, Trung Quốc đánh một lèo xuống chiếm thị xã Cao Bằng. Sau gần 1 tháng ta đánh lại, Trung Quốc rút về theo các đường Hà Quảng (Pác Bó), Trà Lĩnh (cửa khẩu Háng Páo), đường Quảng Yên về cửa khẩu Pò Peo và Bản Giốc hoặc chạy tiếp đường số 3 của ta qua cửa khẩu Tà Lùng về Thủy Khẩu của họ. Riêng quê anh ấy ở Trùng Khánh, không có đánh nhau lúc Trung Quốc sang nhưng đánh nhau lúc Trung Quốc về. <br /><br />Quân Trung Quốc rút về đến thị trấn Quảng Uyên chia 2 đường đi lên Trùng Khánh và sang Tà Lùng, nhưng đi Trùng Khánh là đường độc đạo phải đi qua đèo Khe Liêu (trên bản đồ, người Tày trên đó gọi là Khau Liêu) rất hiểm trở. Quân và dân ta tổ chức phục kích, đánh, Trung Quốc chết một trung đoàn, xác phơi khắp núi. Sau đó ta rút để họ thu dọn chiến trường và rút tiếp về Trung Quốc, họ liệu bề không chở được hết xác về, cho toàn bộ xác vào một hang đá rất rộng ngay cạnh đèo, nố mìn đánh sập. Sau đó đến cả chục năm, dân địa phương nhất là mấy bác bộ đội phục viên vẫn loay hoay bới thỉnh thoảng vẫn được xương để... nấu cao. Do đó, việc nấu CAO BÀNH TRƯỚNG trên Cao Bằng, chắc là cũng không quá đặc biệt. Đèo Khau Liêu trước đây đường rất hiểm trở, nay đã làm đường mới nhưng đường cũ vẫn còn - đó chính là chiến trường trận phục kích giữa tháng Ba năm 1979. <br /><br />2. Sau khi viết bài này, có một bà chị quen trên Fb này thôi, nhưng đã gặp ở ngoài, ghét Trung Quốc PM: "Em viết thế này, thế kia... sẽ gây tình cảm căm thù Trung Quốc hơn..." - Như mình viết rõ trong bài, mình không ham chiến tranh, nên VIẾT KHÔNG PHẢI GƠI DẬY LÒNG CĂM THÙ.Phúc Laihttps://www.blogger.com/profile/07415586013123716118noreply@blogger.com