tag:blogger.com,1999:blog-7345394214217748777.post2043591958568197476..comments2023-06-19T11:24:58.077+07:00Comments on Người lang thang cuối cùng (Phúc Lai): Tiền ông ThúiPhúc Laihttp://www.blogger.com/profile/07415586013123716118noreply@blogger.comBlogger1125tag:blogger.com,1999:blog-7345394214217748777.post-15270131393412848192014-03-03T15:16:24.334+07:002014-03-03T15:16:24.334+07:00MÙ TỊT
Mình mù tịt về tiền - tiền ông Thúi đã mù ...MÙ TỊT<br /><br />Mình mù tịt về tiền - tiền ông Thúi đã mù tịt - tiền nước ngoài càng mù tịt hơn. Tự dưng phải làm một việc là nhận đô-la Mỹ của ông này, đổi sang tiền ông Thúi, rồi đưa cho ông khác. Chẳng biết đổi đâu, thôi ra ngân hàng gần nhà cho anh. Thế quái nào $1500 lại bị hồi lại $500 do xước và cũ. Hớt hơ hớt hải quay lại thằng đưa cho mình, bảo ông đổi ngay cho tôi - nó cũng chỉ có 2 tờ mới còn đâu cũng cũ cũ như thế - nó bảo nó nhận từ tận Ngân hàng nước ngoài. <br /><br />Đem ra hiệu vàng họ đổi cho ngay, cũ xước bị trừ mất 10.000 đồng cho cả $300. Nhẹ cả đầu. <br /><br />Đúng mùng Một tháng Hai âm lịch, đang cà phê cà phéo lang thang sung sướng, có ai đó alô, bẩu là người của Ngân hàng, nhờ đến nói chuyện về 1 tờ $100 đô-la Mỹ "có vấn đề" - mình đang đoán chắc lại cũ, xước gì đó, có gì xui nhân viên Ngân hàng ra hiệu vàng mà đổi...<br /><br />Đến nơi thấy họ bảo "TIỀN GIẢ", nghe mà rụng rời cả người... sợ quá. Hôm nhận của ông kia cũng chẳng ghi lại số se-ri, rồi Ngân hàng cũng nhận mà chẳng ghi chép gì... chỉ trả lại những tờ trông rõ ràng là cũ, xước gì đó. Họ đầu tiên đề nghị mình nhận lại và đưa cho họ... 1 triệu đồng - thôi xong, lấy đâu ra tiền, mình có xu nào đâu, toàn làm hộ không công cả... mình trình bày vậy, họ lại bẩu, thôi anh cứ cầm hộ em ra hàng vàng đổi xem có được không... (có nói thêm "Nhưng em tin là không được đâu, họ còn giỏi hơn em!" - kinh thế - không biết mình thì giỏi hơn được ai ở khoản này nhể ) Mình sợ chết khiếp, không dám nhận, bẩu" "Thôi em đi cùng anh đến hiệu vàng ta cùng vào xem thế nào... ba mặt một nhời" - thì lại không chịu. <br /><br />Mình còn đang cầm thừa của anh bạn kia $300, lại phải đổi từ tiền ông Thúi sang đô-la để trả lại, đem chuyện đó ra nói chuyện với cô phụ trách gì đó ở ngân hàng kia... cô ta mừng húm với ý tưởng là "khi nào trả lại nó thì tiền của nó ta lại giúi cho nó".<br /><br />Ơ, dưng mà đúng của anh chàng thật thì không sao, nhỡ không phải của nó mà mình "gí đểu" cho nó, thì dở hơi à?<br /><br />Chà... biết tin ai bây giờ? <br /><br />P.S. Thật lòng là đô-la giả hay xước cũ mòn còn đẹp bằng tỉ lần tiền ông Thúi - tiền thật mà cũng cứ như tiền giả ấy.Phúc Laihttps://www.blogger.com/profile/07415586013123716118noreply@blogger.com