Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…

Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…

Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Friday, April 16, 2021

Đi làm căn cước “chíp”

Đã định chẳng đi làm căn cước công dân “chíp” vì cậu công an trực ban ngoài đồn Phường hôm trước nói: anh có chứng minh thư 12 số rồi thì thôi, chưa cần đâu, cứ dùng cái đó bình thường, khi nào thư thư làm cũng được. 

Mấy ngày liền đi công chuyện qua Công an Quận đúng đợt người ta triển khai cấp cho công dân của Phường, thấy đông cơ man là người. Hỏi ông bảo vệ trông xe ở ngoài: tình hình thế nào bác?

“Thôi bận thì đừng, thấy người ta “chui” vào mãi mà có “chui” ra đâu?”

Đến chiều tối hôm qua, nhân tiện làm xe ôm chở cô bé con đi học ngoại ngữ qua gần đó, lại rẽ qua thấy vắng vẻ, cỡ chỉ hai chục người. Đang ngó ngó thì bị chú cảnh sát khu vực tóm dính. Cậu hỏi thăm đủ thứ: bây giờ ở đâu, nhà ở chỗ mình anh còn không hay bán rồi… đủ thứ và cuối cùng: Anh chưa có tờ khai cơ sở dữ liệu dân cư quốc gia thì về khai và đợt này chưa làm căn cước được đâu! 

Saturday, April 10, 2021

Bà nội của con gái

Đằng xa kia có hai con cá đuối khổng lồ, không rõ có phải là một cặp vợ chồng hay không, chúng bơi bằng cách vén khẽ những tấm da mềm linh động hai bên viền thân, uốn thành các đợt sóng và kéo theo cái đuôi dài ngoẵng bé tí, trông thật ngộ nghĩnh. Cặp đôi hoàn hảo bơi đến đâu, che rợp cả một khoảng đáy bể nước lót cát trắng. Màu của cái thân đen viền trắng thật nổi bật trong làn nước trong xanh. 

Friday, April 9, 2021

Đôi bờ chiến tuyến (2)


Năm em trai tôi 18 tuổi, mọi chuyện tưởng chừng như đã tuyệt vọng, trước đó vài năm có lúc tưởng cậu ta phải đi trường giáo dưỡng, thậm chí nặng hơn là đi bóc lịch vì vi phạm pháp luật hình sự. Phước còn to bằng cái đình, một ngày nào đó tôi nhận ra mình đã đọc sách Phật được mấy năm, mà vẫn chưa thực sự tu thân, thay đổi chính mình và phát hiện ra một điều: tôi xác định sai vị trí của mình trong câu chuyện nuôi dạy em trai.