Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…

Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…

Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Tuesday, May 19, 2015

Vụn vặt 49 – Nghi vấn một trong những lý do Bác đi tìm đường cứu nước

“Alô, anh Phúc Lai đấy ạ? Em ở trung tâm Anh ngữ ABC nơi con anh học đây ạ. Em thông báo thứ Ba tuần sau, ngày 19 tháng 5 cháu sẽ đi học bù cho hôm trước nghỉ lễ 30-4 và 1-5…”

“Ơ, 19-5 là sinh nhật ông bác anh mà. Anh phải đi bia bọt với bọn bạn…” “Anh đưa cháu đến rồi đi cũng được anh!” “Khồng, bác nó cũng là bác anh, nó cũng phải đi. Bọn em xếp lịch kiểu gì thế?” “Dạ em có biết là sinh nhật bác anh đâu?” (Mếu máo mếu máo…) “Uầy, ông í cũng là bác của em nữa, em quên à?” “Ồi xời cái anh này, cứ thích đùa làm em hết hồn…” “Há há há…”

Thế là tự dưng đang yên đang lành, nhẽ ra được đi bia ăn sinh nhật thổi nến, thằng con phải đi học tiếng Anh.


Trưa thứ hai, 18-5-2015 nghe bản tin 12 giờ của Vê Tê Vê, đương nhiên cuối cùng là tin thời tiết rồi thể thao là hết. Thế quái nào cô dẫn chương trình thời tiết lại nói dư lày: “Nghệ An trời nắng trong xanh không một gợn mây, cộng thêm những cơn gió Lào từ phía Tây thổi sang làm không khí đã nóng còn nóng hơn lên đến ba mấy (gần bốn mươi) độ… Và chúng ta thấm thía tuổi thơ ấu gian nan khó nhọc (ý là nóng chảy mỡ) của Bác Hồ nơi làng quê ngoại…”

Hô hô hô, cô bé nói thế này các “thế lực phản động” chúng nó nghe thấy, chúng nó xiên xẹo ra là hóa ra, Bác của chúng ta, chỉ vì nóng quá, không chịu được gió Lào, nên xuống tàu bôn ba… sang Công Poăng Bác rét quá lại phải nướng hòn gạch…

Chỉ được cái luyên thuyên là tài.

Hình ảnh trong bài chỉ có tính chất minh họa

Tham gia thảo luận trên Facebook tại đây

No comments:

Post a Comment