Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…

Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…

Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Wednesday, January 29, 2014

Chó cắn con


Cả cuộc đời bị chó cắn ba lần. Lần đầu, 3 tuổi, đi chơi cùng bọn trẻ khác trong làng, bị chúng nó du vào cổng một nhà và ngay lập tức, một con chó xồ ra, đợp cho một miếng vào chân.

Tuesday, January 28, 2014

Dại nhà, dại luôn cả chợ

Có cô nhân viên cũ, cả chục năm không gặp lại. Hồi đó làm cùng đều còn rất trẻ, cô bé này xinh xắn lắm, mình cũng – chà chà, trộm vía, ngon giai phết, nhưng mà “nạnh nùng”, kiên quyết không bị em nào trong Công ty cưa đổ hết! Lúc gặp lại mình chơi trên Webtretho một thời gian, nhiều thành viên ở bển dùng Yahoo Messenger để chat thường xuyên, nên cũng moi ra dùng, ai dè “bắt được liên lạc” với cô bé kia. Chat qua chat lại, và… chuyện gì đến phải đến.

Saturday, January 25, 2014

Hậu Tết mới chả nhất

Ai cũng vội vàng... chụp ngay sau vụ va chạm được kể trong bài
1. Vận trù học.
Không phải chỉ đến khi đi chúc Tết, người ta mới phải áp dụng “vận trù học” mà ngay từ trước Tết đã phải ứng dụng nhiệt tình rồi. Này nhé, đi thì đi một quệt: ông A bác B mà gần nhà nhau, ta vào luôn, đỡ mất công đi lại. Trước Tết đem đồ đi thắp hương tổ tiên ông bà ở các nhà họ hàng cũng y như thế. Hơn thế nữa, “vận trù học” còn phải được áp dụng từ xa xa lâu lâu nữa, đầu tháng Chạp, những việc gì cần phải làm, những thứ cần mua sắm… làm được sớm cái gì thì nên làm từ lúc còn thong thả. Để đến sát Tết, làm gì cũng khó khăn, vất vả, lại còn bị “đội giá”.

Wednesday, January 22, 2014

Từ nguyên nhân cái chết của Lê Công Tuấn Anh đến những siêu truyền thuyết

Bà Nữ Oa đội đá vá trời
Một tranh minh họa của Trung Quốc
 
Rồi một ngày trời không biếc xanh – Tác-dăng hồi đó là bạn thân của mình, hớt hơ hớt hải phi đến nhà. “Này, Lê Công Tuấn Anh chết rồi đấy!” “Sao sao, sao chết?” “Tự tử!” “Sao tự tử?” “Thấy bảo thất tình!” “Thế tự tử cách nào?” Đến đây câu chuyện bắt đầu.. thú vị.

Tuesday, January 21, 2014

Trở lại Bản Vay


Thoáng một cái từ cái hôm “Trời xanh qua kẽ lá” nay đã gần 4 tháng, mới có dịp quay trở lại Bản Vay.

Mình kiếp trước nguyên là người Đức

"Không biết cha Tử Long có đúng giờ không nhỉ?
Hắn mà tranh thủ tạt té chỗ nào thì chết mình!"
Chuyện kể rằng thời Mạt Hán bên nước Tàu, có ông Gia Cát Lượng làm quân sư cho nhà Thục Hán, trên thông thiên văn, dưới tường địa lý.

Monday, January 20, 2014

Lần đầu ăn cắp hay "thuận tay dắt bò"?

Lần đầu chính xác phải là hồi bốn tuổi, mẹ đưa đến nhà người quen chơi và nhặt được một viên kim loại có khả năng dính vào sắt, đem về nhà chơi luôn, còn thật thà kể cho mẹ là con nhặt được cái này ở nhà cô L. Ăn ngay một trận mắng. Chẳng có khái niệm gì về ăn cắp ăn trộm cả đâu… thôi không tính.

Saturday, January 18, 2014

“Kathy” Huệ

Không phải là ca sỹ đâu nhé (nên chữ Kathy phải ở trong ngoặc kép), nhưng người tự gọi mình như thế, có vẻ rất hâm mộ một vài ca sỹ tài danh thời Việt Nam Cộng hòa trước 1975 có cái tên thêm chữ Kathy rất oai như vậy.

Thursday, January 16, 2014

Tác dụng của Kấm đái bậy

Đi đường thấy cứ nhan nhản các dòng chữ “Cấm đái bậy” viết trên tường. Chuyện này, người ta đã bàn nhiều, và sẽ còn bàn chán chê mê mỏi nữa, chắc chắn chẳng bao giờ có điểm dừng.

Wednesday, January 15, 2014

Năm Ngọ nói chuyện Ngờ Ọ

Không để ý dạo này có thế không, chứ trước đây thì năm nào các số báo Xuân báo Tết cũng có bài: Năm Thân nói chuyện Khỉ, Năm Ngọ nói chuyện Ngựa. Năm nay mình cũng buôn chuyện… Ngựa.

Saturday, January 11, 2014

Thiền

Một.
Đi ăn cỗ cưới nhà hàng khách sạn bây giờ không nói làm gì, nhưng xưa xưa một tí, nhất là cỗ cưới ở quê vào mùa lạnh, bát đũa rửa nước lạnh ít xà phòng, cầm vào cái bát đôi đũa cứ nhờn nhờn mỡ động vật, nhất là đụng vào cái trôn bát, cứ là rùng cả mình.

Monday, January 6, 2014

Bị “nừa dồi!”


Anh em hay trêu nhau khi một bạn nào đó bị mắc lỡm – cười ồ lên “Bị lừa rồi!” – giọng Hà Lội không chuẩn phát âm ra như vậy: “Bị “nừa dồi!””…

Thursday, January 2, 2014

Quy ước cho “phút giao thừa thiêng liêng”


Phút giao thừa thiêng liêng… chúng ta hay nghe như thế. Các gia đình quây quần trong không khí đầm ấm, tiễn đưa năm cũ và chào đón năm mới. Lúc đó, người và người tạm quên đi những phiền muộn, khó khăn đang gặp trong cuộc sống, tạm vui đã, và chúc nhau những lời chúc tốt đẹp nhất…. nhưng trong bài này, Người lang thang cuối cùng không muốn bàn về conphétti vương vãi trên sàn nhà và những cốc sâmbanh, mà muốn buôn dưa về khía cạnh khác.