Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…

Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…

Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Monday, April 1, 2013

Mười năm


Hôm nay những người yêu Nhạc Trịnh kỷ niệm 10 năm ngày mất của Trịnh Công Sơn.

Khoảng thời gian quả thật là dài, với tôi đó là một quãng thời gian sôi động và diễn ra phần lớn các sự kiện quan trọng nhất của cuộc đời từ khi sinh ra cho đến lúc ngồi viết những dòng này.

Ngày nhạc sỹ mất, ngay đêm đó có những người bạn của tôi đi lang thang trong đêm và khóc, gọi tên ông. Tôi đã không hiểu lắm về tình cảm của họ dành cho ông. Dần dần, khi học Phật pháp, tôi nghe nhạc của ông – kể ra cũng là muộn cho một sự khởi đầu, và bắt đầu hiểu.

Muộn, cho một sự khởi đầu. Nhưng không bao giờ là muộn, cho một sự vỡ vạc.

Xem lại các bài của Người lang thang cuối cùng về Nhạc Trịnh và Trịnh Công Sơn:




1 comment:

  1. Lúc viết bài này, tôi mới được phát hiện trong mình có một căn bệnh không hẳn là nguy hiểm, nhưng khó chịu.

    Cũng nhiều khi nghĩ liệu mình có thể chết vì nó không nhỉ? Nhưng đến ngày 1.4.2011, đã chung sống với nó được 6 tháng.

    Và đến bây giờ đã thêm được 2 năm nữa đã qua, tôi vẫn sống với nó, vẫn khó chịu đều đều như thế, và vẫn tiếp tục ngẫm nghĩ về những ý nghĩa của cuộc sống trong khi tập nghe Nhạc Trịnh.

    Đã 12 năm rồi Trịnh Công Sơn xa chúng ta.

    ReplyDelete