Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Thời gian không đợi ai. Kể từ khi chào đời, chúng ta cứ từng phút từng giây tiến đến gần đoạn kết, về cái chết. Đời sống con người là như vậy, thế giới này, vũ trụ này, tất cả đều như vậy cả…

Tâm của chúng ta đây, cho dù hiện tại chứa đầy vô minh và khổ đau, vẫn có thể chuyển thành tâm giác ngộ của một đấng Phật đà. Nếu nói về vật chất tiền tài thì đúng là nên tri túc, đừng ham muốn. Nhưng trên lĩnh vực tâm linh, vì tiềm năng của tâm thức con người không giới hạn mà đời sống thì lại có hạn, cho nên phải cố gắng tối đa, tận dụng khoảng thời gian sống ngắn ngủi để làm hết những gì tâm có thể làm được, nhờ kiếp người quý giá này…

Lời Đức Đạt Lai Lạt Ma

Sunday, December 23, 2012

“Tình ku nghĩa sữa” hay người yêu cũ của ba


Đầu tiên phải giải thích “Tình ku nghĩa sữa” là thế nào đã. Có lần đi họp lớp cấp ba, một thằng báo cáo với thày chủ nhiệm rằng “Thưa thày, bọn em bây giờ gặp lại nhau “tình cu nghĩa xữa” còn sâu đậm lắm!” – cậu nói nhịu “tình xưa nghĩa cũ” làm cả lớp cười ồ. Từ đó mỗi lần đi họp lớp, mình bẩu vợ: “Hôm nay anh đi “Tình ku nghĩa sữa””. Vợ đi họp lớp (một năm 2 lần, cấp 3 và đại học) mình cũng hỏi, hôm nay em đi “Tình ku nghĩa sữa” hả? Xong phần khái niệm.

Saturday, December 22, 2012

Hậu Ngày tận thế


Thế là cái “Apocalypse” đó đã gần qua hết, bây giờ đã chuẩn bị bước sang ngày 22.12 rồi. Chưa có gì xảy ra cả. Không có quả thiên thạch nào “phang” vào trái đất. Cũng không có trận động đất, sóng thần, núi lửa nào nổi dậy cả.

Thursday, December 20, 2012

Ngày tận thế


Gần đây thấy khắp nơi nháo nhác lên những câu chuyện về Ngày tận thế. Hầu hết mọi người có vẻ như nghĩ đó là chuyện đùa, có vài người nói nghiêm túc như tin sẽ xảy ra thật. Như trong bức ảnh này - có lẽ là chuyện đùa vì nó được share trên FB từ một trang tên là "Cười Vỡ Bụng".

Cũng chẳng có vấn đề gì to tát. Trong lịch sử trái đất đã từng có nhiều "Ngày tận thế": núi lửa Vêduyvơ, nạn Đại Hồng Thủy và gần đây là nạn sóng thần tsunami ở Ấn Độ Dương cách đây mấy năm.

Nhớ chuyện LIFAN bay qua sông Hồng


Một mẫu LIFAN cào cào
Ba năm từ 2000 đến 2002 mình làm trong lĩnh vực sản xuất xe gắn máy “Tàu”, một lĩnh vực khá sở trường vì có nghề sửa xe máy tay trái từ hồi sinh viên. Vì thế quan hệ với các “bạn Tàu” khá là mở rộng, quen biết nhiều: LONCIN, LIFAN, JIALING đặc biệt thân với mấy thanh niên đại diện cho ZHONGSHEN (Tông Thân).

Monday, December 17, 2012

Người thày đầu tiên và mãi mãi


Nhớ hồi còn nhỏ, theo mẹ sang một vùng quê ngoại thành Hà Nội ở - mẹ dạy học ở đó. Mỗi buổi tối, mẹ thường dạy tôi học, vì cũng chẳng có niềm vui nào khác.

Tối nào tôi cũng học chữ, cũng như một cách tiêu khiển. Vốn dĩ tôi không phải là đứa trẻ hiếu động, cũng không quá nghịch ngợm. Chính xác, tôi là một đứa trẻ khỏe mạnh, và rất nghịch, nhưng không nghịch nhiều bằng chân tay mà nghịch bằng cái đầu, với trí tưởng tượng rất mạnh. Chính vì thế mà song song với học chữ, tôi được mẹ dạy đọc sách.

Wednesday, December 12, 2012

Hai chuyện viết trong ngày cuối tháng



1. Sáng nay lúc ăn sáng ông ngoại bọn trẻ kể về chuyện một người vừa ra đi cách đây mấy hôm. Một vị nguyên giám đốc một công ty xây dựng, sau một lần cảm nhập tâm nên sống thực vật ba năm rưỡi. Chú ấy được gia đình chăm sóc bằng cách nuôi qua ống xông đưa thức ăn vào dạ dày. Từ một người đàn ông đẹp đẽ cao to, trước khi chết chú ấy chỉ nhỏ như một đứa trẻ, nằm co quắp suốt hơn ba năm trời.

Sunday, December 9, 2012

THE LAST CASTLE – câu chuyện về lòng tự trọng

Hình trên bìa DVD

Có một lần mình vớ được “thảm kịch” “Nhật ký bão lòng” của một doanh nhân trẻ không may sa chân vào vòng lao lý. Khá ấn tượng, tuy còn nhiều điểm còn băn khoăn với tác giả, nhưng về cơ bản là câu chuyện đó gây khá nhiều suy nghĩ, mà điều đáng suy nghĩ nhất là con người sẽ như thế nào, có giữ được phẩm giá hay không khi rơi vào hoàn cảnh đó.

Friday, December 7, 2012

Nếu bị hôi nách thì đừng tỏ ra phong cách

Ảnh chỉ có tính chất minh họa
Hôm nay đọc trên Facebook của một người anh em có đoạn status như thế này, xin phép được dẫn nguyên văn:

Chết mất, cô chủ nhiệm của ông con vừa gọi điện kể vụ đặt câu theo mẫu Nếu... Thì... Và câu của ông con là: Nếu bị hôi nách thì đừng tỏ ra phong cách.